về thăm trường cũ
Tác giả:
Trần Quốc Bảo
Trường ơi ! xa cách nhiều năm. Bỗng thương, bỗng nhớ, về thăm bỗng buồn. Bạn bè mỗi đứa một phương. Thầy xưa, cô cũ nắng sương bạc đầu. Tôi về từ cuộc bể dâu. Từ đôi tay trắng, từ sau phong trần. Nợ thầy cô chữ "nghĩa...
|
tự sự
Tác giả:
Trần Quốc Bảo
Món nợ văn chương món nợ vay
Tình yêu muôn thuở vẫn còn dài
Mộng đời chưa vẹn trên khăn áo
Hành trang còn lại trắng đôi tay
17-12-2005
|
nụ hôn đầu xuân
Tác giả:
Trần Quốc Bảo
Nàng xuân lẳng lặng đến bao giờ. Mà để hồn xuân phải ngẩn ngơ. Ý xuân e thẹn cười trong nắng. Trêu cái tình xuân dạ hững hờ. Bữa đó trong vườn lắm ước mơ. Hoa,bướm khoe hương sắc lững lờ. Dòng sông tình tự nghiêng...
|
phút suy niệm
Tác giả:
Trần Quốc Bảo
Thừa và thiếu ngôn từ tôi lấp lững
Vắt sức mình cố vẹn cái tứ thơ
Bút mực nằm trên trang giấy dại khờ
Phút suy niệm khiến lòng tôi hoài cảm
4-1-2006
|
thơ người - thơ tôi
Tác giả:
Trần Quốc Bảo
Người dẫu tài ba, thơ ca một túi, đi tìm đổi mới bắt nhịp buồn vui. Tôi chỉ cúi đầu trước những ngậm ngùi. Mà xưa cũ cùng thời gian nông nổi. Người vượt đèo cao ngộ ra chân lý. Tôi nằm chờ thời vô vị vần thơ. Trả...
|
tôi không là mái ấm
Tác giả:
Trần Quốc Bảo
Là gì trong trái tim em. Tình yêu tôi đổi xa vời. Một người ngồi đan tóc rối. Là em những lúc đơn côi. Sao em ngồi lặng lẽ thôi. Nhìn tôi một trời biển động. Nhìn tôi một viền cát nóng. Lệ buồn chớp giật mưa giông...
|
thứ quý giá nhất
Tác giả:
Trần Quốc Bảo
Nếu ai có hỏi tôi. Thứ gì quý giá nhất? Xin trả lời thành thật. Quý nhất chỉ Mẹ tôi! Có Mẹ đời thêm tươi. Mùa xuân thêm áo mới. Hồn chim non phơi phới. Tuổi mộng thêm nụ cười. Mẹ bao la bầu trời. Mẹ mênh mông...
|