sống … chết … ( 7 )
Sống thực tại muốn, ham vô kể
Cái tôi người quản chế tâm thân
Chết đi hồn ở dương trần
Hư vô lượng xét đo cân để đời
Sống thực tại kịp thời phải mới
Để tâm hồn phơi phới sướng vui
Chết đi thì cũng đốt, vùi
Trở về các bụi tiếp khui kiếp gì?
Sống thực tại tim, đầu cảm nghĩ
Phải làm gì thiện mỹ lưu tâm?
Chết đi buông bỏ tay cầm
Đức nhân rộng lượng gieo mầm tương lai
Sống thực tại nhân tình thế thái
Ứng xử người vạn ải phải qua
Chết đi như đã vượt phà
Chỉ là dài, ngắn trong ca đợi chờ
Sống thực tại xoay tìm duyên cớ
Chắc số mình còn nợ trước đây
Chết đi ráng trả đủ đầy
Cho xong giả kiếp bao vây đủ điều.