rằm cuối năm
Đêm lại đến muộn mằn theo sương phủ
Rằm đêm nay không đủ vị trăng ngời
Tiếng chim buồn đưa cánh lá chơi vơi
Cho cơn gió một đời còn thương nhớ
Hòn đá lạnh mặc tâm sầu tan vỡ
Nỗi lòng ta mang nợ những đêm trường
Để bây giờ sao cứ mãi vấn vương
Bởi tất cả vô thường hay chưa ngộ
Đông cằn cối xuân hình như sắp tới
Nỗi niềm xưa không mới cũng không tàn
Để lời yêu che giấu lại không tan
Ta bất chợt muốn ngàn lần ân ái
Trăng không sáng rằm đêm nay ái ngại
Mộng nuông chiều ta lại cất vào sâu
Em thật xa đêm đen tối một màu
Ta khao khát mặc đầu sương trắng bạc
Một tiếng động để lòng thêm ngơ ngác
Cánh hạc gầy bay lạc quá ngàn xa...
Bài này đã được xem 247 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|