một chuyện hi hữu
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2185)
MÌNH ƠI! XÍCH LẠI
Mình ơi! Xích lại sát gần đây
Hãy cảm buồng tim thỏ thẻ nầy
Từ lúc hữu duyên tình gửi gắm
Vẹn toàn phỉ nguyện, thoả từng giây
Mình đã chuốt say với ngọt ngào
Bồng bềnh mây nước, hái trăng sao
Nâng niu chiều chuộng dầu sông nhỏ
Thỉnh thoảng gợn lên ngọn sóng trào
Mình đã du dương bản nhạc lòng
Cùng làn sáo thổi quyện thong dong
Khi vu, khi vút, khi lơ lửng
Thánh thót hoà reo thư giãn dòng
Mình đã sớt chia kinh nghiệm lời
Dặn dù thuyền vướng đá ngầm phơi
Hay mù mịt bão, hề nao núng
Gắng vững tay cầm, lướt biển khơi
Mình đã dạy khuyên hiếu nghĩa tròn
Ơn đền, trách nhiệm, phận làm con
Mẹ sinh, cha dưỡng, công tần tảo
Khắc cốt ghi tâm, chớ để mòn
Mình đã trao ra thật rất nhiều
Giúp đầy nghị lực, lực phiêu diêu
Ngân nga nhiệt huyết, đời tươi đẹp
Thoáng chốc nguồn dâng giục thủy triều
Dương gian phước hạnh được đồng hành
Bầu bạn, ân cần, chỉ có anh
Vĩnh viễn Sáng Quỳnh như én nhạn
Phù trầm tương ứng vượt tam sanh.
July 15, 2020
Tam Muội
EM ĐÃ NGỦ CÒN LẠI ANH VỚI CON,
THỔN THỨC LÒNG ANH
Cha ngồi trầm mặc ngắm nhìn Con*
Sắc nét đan thanh, ửng sáng hồn
Da diết lòng cha tràn nỗi nhớ
Chuỗi dài thắm thiết dưới trăng son...
Hương lửa nồng nàn của mẹ cha
Quyện hoà êm ả nhạc tình ca
Dấu yêu kết đọng theo ngày tháng
Trẻ được khai sinh, ánh ngọc ngà
Con dần khôn lớn với thời gian
Mỗi bước con đi lộ sắc vàng
Cây lá nghiêng mình chào mở lối
Cảm sâu gió đẩy giạt mây làn
Đỉnh ngạn non xanh hú gọi mời
Thong dong, bình thản chí con bơi
Chưa hề cha mẹ niềm tư lự
Trọn đặt nơi con lẽ tuyệt vời
Cha mừng vui sướng biết bao nhiêu
Dưới bóng hoàng hôn được cánh diều
Phấp phới lưng tầng ngân tiếng sáo
Ru người thưởng thức cõi phiêu diêu
Giờ đã trưởng thành, con đủ sức
Thì ôi! Cay nghiệt nẻo trần ai
Mẹ con "bất chợt nằm yên nghỉ"
Để lại cha đây với chuỗi ngày
Vương vấn ngập đầy cả trái tim
Ảnh hình, kỷ niêm mãi từng cơn...
Tìm vơi khắc khoải buồn thương nhớ
Lặng lẽ cùng con nghĩa sống hiền.
Con*: 2.185 (Hai ngàn một trăm tám mươi lăm
bài thơ xướng hoạ)
03/5/2021
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Trên thế gian này! Từ xưa đến nay và cho đến mai sau, có cặp tình thơ nào
mà thơ họa của hai người lên đến con số 2.185 bài (trong số này có chọn
bài đồng điệu của nhau ráp khoảng 500 bài, còn lại chính thức họa với nhau
khoảng 1.685 bài) chưa đầy 3 nặm
Đây có phải là một chuyện lạ hi hữu? gần như có vẻ huyền bí?