viết cho mùa hoa phượng
Tác giả:
Đào Phong Lan
Em đi rồi! Chùm phượng cuối mùa thi Đỏ hoe mắt một buổi chiều chớm nắng Nhấm chùm choa, không chua mà chát đắng Bước chân tôi khập khiễng trước sân trường ... Trước mặt tôi là hoàng hôn Sau lưng là cánh cửa phòng thi khoá...
|
và thời gian
Tác giả:
Đào Phong Lan
Người đi về hướng sương rơi Ta đi về phía chân trời cỏ len Võ vàng một ánh trăng in Hỏi dòng sông trắng đã quên... hay là...? Tự ta, ta buộc vào ta! Lời thề mỏng mảnh như là sợi mưa Bây giờ đã ngậm ngùi chưa? hay còn nuối...
|
đổ vỡ
Tác giả:
Đào Phong Lan
Những dòng sông của lòng tôi Tôi đem tôi bán cho người nhân gian Người chê bờ bến trễ tràng Muộn mằn con nước Lỡ làng phù sa... Thuyền neo lơ lửng lời ca Bâng quơ nằm đợi gió xa tìm về... Cỏ vừa hò hẹn bờ đê Sao còn ôm ấp...
|
nửa đêm
Tác giả:
Đào Phong Lan
Khi biết anh không còn đến nữa Chiếc dù xanh lặng lẽ hiên nhà Thả xuống những giọt chờ thấm mệt Ngày chưa sang và đêm chưa qua. Em đứng nép mình vào bóng tối Sợ cơn mưa ồn ã sẽ buồn Gió quẩn quanh Ngập ngừng Rười rượi Thổi...
|
khoảng cách
Tác giả:
Đào Phong Lan
Em không còn nhận ra anh Của một thời yêu dấu nữa! Con ve lột xác trên cành Bay đi. Chỉ còn vỏ cũ. Tháng năm thì đâu lần lữa Chiều nay gió lại về trời Triền sông la đà áo cỏ Lung liêng những ánh mặt người. Lá vẫn buông mình...
|
tự khúc
Tác giả:
Đào Phong Lan
Nỗi buồn thì ngồi lại Niềm vui đành bỏ đi Trăng tàn qua kẽ lá Rụng ướt khu vườn khuya Đã bảo mình đừng nhớ Lại sợ người sẽ quên Những chiều qua phố cũ Chợt nghe mình gọi tên Vài dòng thư thủa trước Hóa kỷ vật bây giờ Kỷ niệm...
|
không đề
Tác giả:
Đào Phong Lan
Lạy trời, Đừng để nhau đau Mài chi một lưỡi dao cau sắc rồi? Miếng trầu không vỏ chẳng vôi Cầm tay lơ đễnh đánh rơi góc vườn Trăng lên lạnh nhạt cuối đường Ta đi vơ vất không phương trở về Cỏ đâm nát ngực bờ đê Dòng sông...
|
vết đêm
Tác giả:
Đào Phong Lan
Người đi qua đời ta Như một làn gió thoảng Những đau đớn mơ hồ Giờ bắt đầu nứt rạn Gió đi về trên phố Như một người mộng du Lá tơi bời trên ngõ Như bốn mùa là thu Nắng thôi về gọi cửa Đêm rộng dài ngã ba Sương vấp vào ngọn...
|
em không thể nói lời từ biệt
Tác giả:
Đào Phong Lan
Em không thể nói lời từ biệt Như vung tay ném đá qua trời Nơi ta đứng Mùa thu ngơ ngác Đám cúc hoa óng ả xanh ngời Bài hát cũ Con đường xưa anh hát Gió giận nhau, đi mãi không về Đám lá nép vào nhau Buồn xơ xác Ngã xuống mặt...
|
giêng hai
Tác giả:
Đào Phong Lan
Là quên cái dậu cúc tần Ta trồng mà chẳng một lần trổ bông Người đi về phía mênh mông Bỏ quên con sáo trong lồng bơ vơ Trời lất phất mưa Trăng không đủ sáng để đưa nhau về Dại khờ hái cỏ ven đê Buộc ngang lưng một câu thề...
|