có những ngày như thế
Có những ngày tôi không thể làm thơ
Những con chữ lang thang chưa về kịp
Trăng cứ mãi bỏ dòng sông đi biệt
Gió không về nên giấc mộng buồn hiu
Có những ngày lòng tôi cứ liêu xiêu
Như cánh lá cuối mùa rơi mỏi mệt
Mắt nhắm lại và lòng không muốn biết
Cả đất trời sao bỗng thấy hoang vu
Có những ngày đời như giữa mùa thu
Một chút nắng đậu bên lòng nhè nhẹ
Một chút gió vỗ về tôi khe khẽ
Chợt ước thầm trở lại tuổi mười lăm
Có những ngày tôi chẳng muốn nói năng
Con mèo nhỏ cuộn mình ôm nỗi nhớ
Người ra đi thương cuộc tình lỡ dở
Tháng năm mòn trăng khuyết một vầng nghiêng
Có những ngày nước mắt chảy niềm riêng
Con tim cứ thổn thức hoài không nín
Hạt bụi rơi nhói lòng hoàng hôn tím
Khao khát thèm hơi ấm một bàn tay
Có những ngày tôi muốn thoả cơn say
Rồi lặng lẽ một mình tôi độc ẩm
Ngày chưa qua đêm đã về thăm thẳm
Tóc mây buồn trắng bạc cả thời gian
Xin một ngày
cho tôi đươc... lang thạng