xin đừng hỏi
Tác giả:
Đuyên Hồng
Xin đừng hỏi Ta là ai Gặp người một phút Mà hoài Nhớ mong.. Xin đừng hỏi Tại vì đâu Ai gieo mộng thắm Để sầu Lòng ai… Xin đừng hỏi Núi chơi vơi Sông sâu xoáy nước Lở bồi Chân non… Xin đừng hỏi Được hay còn Non kia còn đứng...
|
xuân về
Tác giả:
Đuyên Hồng
Rồi một buổi giữa chiều Đông rét mướt Bao nhiêu cây bỗng nhú lộc, đâm chồi Em cất tiếng! Và lòng ta phơi phới Dù một lần chưa chạm tới bờ môi Gió thổi hết bao mây đen u ám Xuân đến rồi nắng ấm hửng lên Và trong ta, không...
|
vu vơ thu
Tác giả:
Đuyên Hồng
Em biết không. Thêm một loài hoa rụng. Hạ đã chào. Thu ghé lại bên song.. Bên anh giờ. Mây trắng cứ tung tăng. Gió phiêu đãng. Trời xanh lan vàng tím. Anh vẫn qua. Con đường mưa ngọt lịm. Suối vẫn mòn mỏi...
|
xa em rồi
Tác giả:
Đuyên Hồng
Cố nhắm mắt nói lời tiễn biệt. Xa em thôi, dẫu biết chẳng dễ dàng. Đến lúc này anh giật mình chợt hiểu. Em thân thương quen thuộc muôn vàn! Ngày bên nhau ta cứ tưởng bình thường. Như lẽ tất nhiên như hình với bóng...
|
yêu
Tác giả:
Đuyên Hồng
Yêu đất nước tôi đất Lạc Hồng. Yêu non mây phủ sóng gầm Đông. Yêu đồng xanh lúa đêm trăng tỏ. Yêu quả trĩu cành giếng nước trong. Yêu buổi thu sang vàng lá úa. Yêu ngày hạ đến rực hương nồng. Yêu người yêu cả ngàn xưa...
|
xuân đang tới
Tác giả:
Đuyên Hồng
Buổi sáng nay xuân vừa đang nụ. Trong vườn yêu ong rủ rỉ tình. Trên trời xanh chim ả kiếm chim anh. Ngoài thác nước dòng xanh đùa mây bạc…. Ôi xuân sang! Vừng dương chờ tiếng hạc. Tiếng lao xao hạt nắng ấm tuôn trào...
|
xuân cảm
Tác giả:
Đuyên Hồng
Ồ nắng lạ! Gió ngưng. Và sắc biếc. Cánh nghiêng chao én mải miết liệng bay. Cây trên cành. Lá từng chiếc đổi thay. Mầm trong hạt nhựa sống bừng quậy cựa…. . Trời ấm dần rét không còn buốt nữa. Mây tan đi sáng sủa cả...
|
vướng tình
Tác giả:
Đuyên Hồng
Vướng tình tình luỵ chẳng buông tha. Tình xuyên đáy ruột cuống tim ra. Tình tô cảnh sắc muôn màu vẻ. Tình trói tơ lòng những oán ca. Tình đến rồi đi như gió thoảng. Tình về lại mất tựa hương hoa. Tình qua trăm ngả trăm...
|
xin đừng thêm xé một lần đau
Tác giả:
Đuyên Hồng
Nỗi nhớ đã chôn vùi trong dĩ vãng. Người đừng sang và mộng cũng đừng qua. Ta đã đốt những gì là háo hức. Và đã vùi cả một quãng đời hoa…. Thơ đã cạn, lòng thôi sầu. Tình hết. Vương gì thêm những nét viết xa hoa. Thơ đã...
|