hai góc tình xa
Hai Góc Tình Xa
Anh em chẳng cùng nơi cắt rốn
Thơ chúng mình hai chốn lạ xa
Ấy mà trời đất bao la
Cơ duyên hội ngộ đôi ta kết tình
Thơ quấn quýt như hình với bóng
Quên đất trời dệt mộng nghìn sau
Hương tình yêu vút lên cao
Điệu thương điệu nhớ dạt dào đắm say
Em từ góc trời tây trôi nổi
Anh quê người bao đỗi lênh đênh
Mơ rằng đôi bóng kề bên
Giữa vầng mây thắm bồng bềnh gió ru
Nhưng anh biết cho dù muôn kiếp
Khúc thơ lòng nối tiếp trăm năm
Mai rồi vọng tiếng cố nhân!
Tình ta cũng chẳng được gần bên nhau
Viễn Phương