vặt
Tìm chi tình tuyệt vọng
Một khắc thốn đau lòng
Làm sao ai đó trả
Tình người nặng chờ mong
Ngước trời cao chẳng thấu
Cúi đất đá khô sầu
Trốn vào đâu nhân thế
Nếp sầu khoét càng sâu
Vớt lên lòng héo rữa
Xương trắng còn cũng thừa
Thôi đào sâu chôn chặt
Khơi lại gì tình xưa.