lệ nến âm thầm
Ta suốt mấy tuần không đọc báo
Lòng như sông cạn vỡ bùn non
Trùng trong hối tưởng nhiều gân não
Khuất lấp sau xưa biển với nguồn
Nhớ văn gà nghẹn, thơ di tản
Những phút vui hoang, những dặm buồn
Đày đọa nhau chi trong kiếp nạn
Những đời hóa thú vẫn cười nhơn.
Nhớ trang tuyểu thuyết khiêu dâm vặt
Báo bổ tan hoang những chiến trường
Bôi bẩn. Truyện xưa như trái đất
Những thùng rỗng tuếch tự phong vương
Những quan thái thú, cai văn nghệ
Quái kiệt nhi nhô rất dị thường
Rao bán anh em bằng giá rẻ
Những ròi văn hóa sính phô trương
Người đọc hôm nay đang chán đọc
Sức nào cổ xúy truyệ n văn chương
Thế nhân lầm lẫn thanh như tục
Coi rẻ làng văn cũng truyện thường
Ta mấy tuần qua quăng bút mực
Dốc lưng mua lại chiếc thuyền con
Lênh đênh gối sóng nghiêng cần trúc
Buông thả trên sông những tủi hờn
Mây nước ta trả về cõi thực
Ta như thân nến một hao mòn
Tắt đây mà cháy trong tâm thức
Lệ nến âm thầm khóc nước non.