nỗi đau muộn mằn
Có những lúc thấy mình như đuối nước
Đớn đau nhiều như cắt xẻ thịt da
Tim ứa máu lòng tái tê trầy xước
Thở ngưng làn mắt cố mở không ra
Đầu búa bổ nhức từng hồi ký ức
Môi thâm trầm cổ khản đặc tai vưng
Nhìn cuộc sống trôi như dòng sông đục
Xác bập bềnh sóng sủi bọt khôn ngưng
Chân bì bõm bước qua từng con lũ
Cắn môi hằn tím bẫm vượt cơn nư
Ngậm cay đắng biết khi nào cho đủ
Mộng âm thầm qua giông tố ảo hư
Chân lại bước qua vũng đời lầy lội
Dấu thơi gian trắng bạc tóc trên đầu
Em đã thấy sao đành im không nói
Để mây chiều che kín ánh hoàng hôn
Đêm lại đến vầng trăng kia chia nửa
Nửa hiu buồn nửa khuyết cả đời nhau
Cuộc đời đó lập loè như đốm lửa
Thắp lên nào cho đỡ buốt cơn đau
Đêm hấp hối ta ngồi đây chờ đợi
Bước chân về chốn cũ gió phiêu linh
Dẫu đã muộn nỗi đau này không mới
Gắng thêm nào bên cuộc sống tử sinh
Bài này đã được xem 296 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|