đừng để lỗi câu thề
Anh hẹn em
Đưa nhau về Cao Lãnh
Mùa sen thơm
Nhớ hương gạo huyết rồng
Thương cánh cò mãi lận đận triền sông
Câu vọng cổ mênh mang buồn sóng nước
Anh hẹn em từ mùa sen năm trước
Đồng Tháp nay
Sen nở thắm đất trời
Mình không về
Ai hái búp sen tươi
Con đò nhỏ còn neo bên bờ cũ.
Cao Lãnh ơi!
Thương biết bao mùa lũ
Mảnh đất nghèo rơm rạ xót lòng quê
Chao chác hoàng hôn
Nỗi nhớ bộn bề
Lúng liếng mắt ai cười nghiêng vành nón
Áo bà ba
Mẹ một đời lận đận
Với mái chèo xuôi ngược giữa dòng trôi
Gáo Giồng nay sen xanh lá đầy vơi
Chim rủ nhau về đồng nghe ríu rít
Con đê nhỏ cánh diều bay xa tít
Chiều đượm nồng hương rượu nếp cay cay
Mình không về
Sao thỏa được cơn say?
Ly bạn, ly mình chạm nhau bổi hổi
Mùa cá linh nhắc vào mùa nước nổi.
Điên điển vàng thắm rợp cả trời quê
Về cùng em,
Đừng để lỗi câu thề!