đừng như rứa
Anh cứ rứa,
Em biết làm răng hỉ?
Cứ yêu đi, mặc biển có xanh màu
Cứ yêu đi, dù tóc đời đã bạc
Hoàng hôn rồi, nắng tắt, có sao đâu!
Anh cứ rứa,
Em nói hoài không được.
Cứ lo chi, chuyện đất phải xa trời?
Cứ lo chi ngày mưa hay ngày nắng
Rồi càm ràm, mới đó tuổi xuân trôi!
Anh cứ rứa,
Em biết răng chừ hỉ?
Người chi mô, nói không được rứa hè?
Cứ than vãn chuyện đời nhiều bội bạc,
Thương bên này, rồi lại ghét bên tê!
Anh cứ rứa,
Lạ chưa tề, không hiểu,
Mắc chi mô, cứ thở ngắn than dài
Kệ cha hắn, muốn là tròn hay méo
Cứ cười vui và đi hết ngày mai.
Anh cứ rứa,
Em khổ lòng ghê lắm
Ngồi xuống đây, em nói nhỏ nghe nì
Dù mai mốt có làm răng đi nữa
Có em rồi, anh lo nữa mà chi!
Đừng như rứa,
Em thương nhiều,
Anh hỉ!