dựa lưng lục bát
Em về nhặt nắng trên đồng
Đầm vai áo mẹ long đong phận cò
Ca dao giằng níu kéo co
Điếng lòng lục bát, cọng ngò cũng đau
Rạ rơm xót nỗi dãi dầu
Còng lưng dáng mẹ qua cầu gió đưa
Phương Nam mưa thiếu, nắng thừa
Để câu lục bát bao mùa nổi nênh
Ao nhà ai đã vội quên
Nắm bùn hương đất gót phèn chân cha
Nằm nôi câu hát của bà
Đa đoan con chữ ơi à với đêm
Xanh ngời một miếng trầu têm
Níu thời gian lại êm đềm thuở xưa
Cái thời hai đứa mình chưa…
Cái thời lục bát hát đưa nhau về
Ráng chiều nắm níu chân đê
Dựa lưng lục bát bộn bề nỗi thương.