giáng sinh buồn
Sóng biếc dập dờn thao thức ngắm trăng thâu
Thương đất liền em biển dãi dầu nhung nhớ
Dõi cánh Hải Âu sắt se từng nhịp thở
Một chút nồng nàn mắc nợ đến ngàn sau
Noel rất gần mà chẳng được bên nhau
Trong giấc mơ anh em bắc cầu hơi ấm
Biển cả bao la lại căng tràn nhựa sống
Gọi chiếc thuyền anh về uống sóng tình em
Xa cách nghìn trùng chỉ để nhớ nhung thêm
Chiếc lá nhẹ tênh gió bên thềm thổi đến
Lặng lẽ vầng trăng soi mình vào bóng biển
Giáng sinh chợt buồn lưu luyến bản tình ca
Vẫn biết rằng người chẳng phải của riêng ta
Những phút mộng mơ có chăng là phi lý
Nước chảy mây trôi vô tình hay hữu ý
Hoa nở rồi tàn khéo thi vị... thơ ơi.