vô vọng
Tác giả:
Kiếp Nhân Gian
Ước gì chẳng thốt lời yêu. Chẳng ngày buốt nhớ - chẳng chiều lạnh hoang. Giơ tay níu đóa hồng vàng. Trót thương dẫu biết phủ phàng lời mưa. Nét hờn kiêu hãnh thuở xưa. Rủ mềm năm tháng dấu vừa nổi đau. Sóng nào núp...
|
có một ngày...
Tác giả:
Kiếp Nhân Gian
Có một ngày hoá thân thành cát bụi. Tình thật gần rồi tình lại thật xa. Có một ngày ta không phải là ta. Nhưng là gió, là mây, là hoài niệm. . Có một ngày em ơi đừng nuối tiếc. Khi ta về đất Mẹ thuở hồng hoang. Ngày và...
|
tự bạch...
Tác giả:
Kiếp Nhân Gian
Bắt đầu từ phía mưa rơi. Sẽ đi qua hết cuộc đời hanh hao. Đôi lần giữa giấc chiêm bao. Giật mình ngơ ngác buồn xao xác buồn. Những khi đối mặt trong gương. Thấy mình sao bỗng tầm thường nhỏ nhoi. Một đêm tôi chẳng là tôi...
|
trừ và cộng
Tác giả:
Kiếp Nhân Gian
Trừ đi lòng đen bạc. Cộng thêm dạ thủy chung. Tình yêu lên tiếng hát. Đời sẽ đẹp vô cùng. Trừ đi điều gian ác. Cộng thêm chuyện nghĩa nhân. Tình người lên tiếng hát. Hoa nở cỏi dương trần. Trừ đi bao giả dối. Cộng thêm...
|
bến bờ trăm năm
Tác giả:
Kiếp Nhân Gian
Trăm năm sông rộng người qua. Lục bình tôi tím đẫm hoa mưa mờ. Lừng chừng gãy nhịp cầu mơ. Dòng trôi hôm ấy thẫn thờ! Vẫn trôi…. Người đi…Người đi thật rồi. Bờ sông thừ một chổ ngồi. Trống trơn! Lời đau tiếng nói vô...
|
nỗi niềm...
Tác giả:
Kiếp Nhân Gian
Thơ cùng sương khói lên đường. Tháng giêng tắt nốt chút hương mai vàng. Mùa đông từ độ sang ngang. Gió xuân lạnh đến lỡ làng heo may. Theo xuân chưa trọn mùa này. Mà hoa cúc đã rụng đầy bên hiên. Tháng giêng ơi hỡi...
|
hát cùng thơ
Tác giả:
Kiếp Nhân Gian
Ta muốn hát trong những ngày khắc khoải. Một cọng rơm buộc lấy mảnh mây trời. Đừng cố giữ những gì còn sót lại. Không thuộc về mình, có níu cũng vuột thôi! Ta muốn hát trong những ngày đơn lạnh. Nắng trở chiều trên những...
|