tự bạch...
Bắt đầu từ phía mưa rơi
Sẽ đi qua hết cuộc đời hanh hao
Đôi lần giữa giấc chiêm bao
Giật mình ngơ ngác buồn xao xác buồn
Những khi đối mặt trong gương
Thấy mình sao bỗng tầm thường nhỏ nhoi
Một đêm tôi chẳng là tôi
Trượt dài trong nỗi đơn côi riêng mình
Vuột tay rơi mất niềm tin
Đêm thiêng tôi cõng bóng mình chơi vơi
Sớm mai ngồi hát thảnh thơi
Thấy mình vừa mới qua đời. Tái sinh.