cõi nào bình yên
Hãy suy ngẫm về những điều lành
Trong buổi sáng với nhiều nắng ấm
Hay mưa phùn gió rét căm-căm
Ta vẫn còn một điều sáng láng
Hằng hữu ở chân tâm.
Hãy suy ngẫm về cuộc sống trăm năm
Với bao điều hư ảo
Cơn say vùi điên đảo
Xé đời ta trăm nghìn mảnh thê lương
Và đâu đó ở cuối những con đường
Rất buồn bã trong nấm mồ cô độc
Em có thấy chiều thời gian thảm khốc
Những xanh tươi xua vội đến già nua
Trong cơn lốc say mùa
Rất điềm nhiên cuốn mất
Những sắc hương cùng bụi cát.
Hãy suy ngẫm về lẽ vô thường
Khi đớn đau cùng hạnh phúc
Hãy thắp lên ngọn đuốc
Soi sáng những ưu phiền
Có cõi nào bình yên
Trong lòng ta lặng lẽ