một cõi nào trong ký ức tôi
(hình như cũng giống dòng mưa trôi,
lăn xuôi trên cửa, nhòa trong mắt)
có bóng hình ai thật nhỏ nhoi.
Là bóng hai ta, tôi bắt gặp,
đứa vừa mười sáu, đứa hai mươi,
mỗi chiều trên phố giờ tan học,
tà áo tôi bay quyện lấy người.
Ôi vùng ký ức mơ hồ quá,
chợt đến, chợt nhòa trong trí tôi!
Buổi sáng tôi nằm ôm gối ấm,
anh nằm đáy biển lạnh run thôi.