sè sẹ mình ơi!
Sè sẹ mình ơi, mẹ ngủ chưa?
Trăng đêm vằng vặc chiếu song thưa.
Sao khuya nỡ trách người mê ngủ,
Để áng mây che hộ chút nào.
Mình ơi, nào có tại làm sao,
Chẳng anh, chẳng ả thích làm cao,
Chẳng phải riêng mình cơn tỉnh thức,
Mà mẹ, lưng đau, thức dậy hoài!
Sẹ sẹ mình ơi, mẹ phía ngoài,
Tiếng ho húng hắng thoáng qua tai.
Hỏi han thăm mẹ rồi đi ngủ,
Mình nhớ quan hoài, tránh thảo mai.
Chúng mình đủng đỉnh chuyện tương lai,
Ra sức làm ăn kế sinh nhai,
Ngày nao rủng rỉnh trong ngoài đủ,
Xây sửa cửa nhà rộng rãi hơn.
Sè sẹ mình ơi, lại cứ hờn,
Hễ lơi một chút nói cô đơn!
Đêm thanh động đậy không hay lắm,
Hay nghỉ hôm này, khất lại sau.
Thời gian hương lửa cũng trôi mau,
Bỗng chốc hai ta bạc mái đầu,
Nghĩ lại ngày xưa, cười thế nhỉ,
Ai khiến vầng trăng cứ xẻ đôi!
Sè sẹ mình ơi, mẹ ngủ rồi,
Biết... mà... nhưng hãy để đêm trôi,
Nhìn qua song cửa mình tâm sự...
Chợt tiếng gà đâu gáy cuối thôn!
(29/10/2021)
Bài này đã được xem 276 lần
|
Người đăng:
|
orchiddl
|
|
|