về thôi!
Về thôi! Dầu đói dầu no,
Dầu con ít chữ nằm co góc vườn.
Về thôi! Dầu tóc điểm sương,
Bôn ba lắm cũng chỉ tương với cà.
Về thôi! Dầu sạm làn da,
Con đường thiên lý... về nhà vẫn hơn.
Về thôi! Nhà tận Lạng Sơn,
Đường trường rong ruổi nhận ơn đồng bào.
Về thôi! Xứ Nghệ tự hào,
Nghỉ ngơi tụ hội cao trào Hải Vân.
Về thôi! Đừng mãi phân vân,
Không dưng dễ lại có phần mình sao?
Về thôi! Dẫu đói cồn cào,
Vẫn không nuốt nổi bữa nào (cũng) mỳ tôm.
Về thôi! Bếp nấu củi rơm,
Cơm nhà một miếng thảo thơm nghĩa tình.
Về thôi! Đoàn cứ lặng thinh,
Giữa đêm thông chốt rập rình lướt qua.
Về thôi! Đường vẫn còn xa!
Lốp hư vá lại lòng ta chẳng sờn.
Về thôi! Tâm sự nguồn cơn,
Chia nhau khoai sắn chẳng hờn chẳng lo.
Về thôi! Dầu gió mưa to,
Vẫn chờ thông chốt xác xơ cõi lòng.
Về thôi! Ruột đã rối bòng,
Xa xa vẳng lại tiếng cồng tiếng chiêng.
Về thôi! Đốt lửa đêm thiêng,
Mẹ ru con ngủ, ưu phiền xua tan.
Về thôi! Câu hát tiếng đàn,
Vô tình xao động vọng vang núi rừng.
Về thôi! Nước mắt rưng rưng,
Tây Nguyên chào đón nửa mừng nửa lo.
Về thôi! Một miếng cá kho,
Tô canh Nam bộ... câu hò bến sông.
Về thôi! Lạy với hư không,
Cho con thông chốt, một lòng hồi hương.
Sài thành con vẫn vấn vương,
Nhưng giờ dịch giã phải thương thân gầy!
Vợ con, mèo chó chất đầy,
Chiếc xe cọc cạch lắt lay nỗi sầu.
Quê nhà tận miệt Cà Mau,
Nghĩ thương cha mẹ, nghĩ đau thân này.
Về thôi! Về với cuốc cày,
Một bình tro cốt đã đầy thê lương.
Về thôi! Trường dặm hồi hương,
Bánh mì, chai nước... tình thương dân lành.
Về thôi! Đồng lúa vẫn xanh,
Trong đôi mắt trẻ long lanh nỗi mừng.
Về thôi! Nghiệt ngã xin đừng,
Tăng thêm thống khổ cho từng dân đen.
Về thôi! Giã biệt bon chen,
Rời xa giông bão, bình yên quê nghèo.
(13/10/2021)
Bài này đã được xem 433 lần
|
Người đăng:
|
orchiddl
|
|
|