dùng dằng ( mưa...)
Tác giả:
Mạc
Trời vào hạ em thấy mù mịt chưa. Cắt mớ tóc bảy ba ra phố hẹn. Anh nhìn mưa có nỗi buồn len lén. Ngày xưa còn đôi mắt chưa quên. Mưa bão bùng lùa gió rét từng đêm. Quất vào da như vế hằn năm tháng. Đưa bàn tay ra trực...
|
xa em
Tác giả:
Mạc
Nghe gió biển căng lồng ngực về đây. Em đừng chở thuyền trăng qua sông hạ. Sóng dịu dàng có khi nào nghiệt ngã. Xóa đôi bờ chẳng lặng bóng hàng cây. . . Anh bày tỏ niềm tin trên môi, trên đôi chân ngắn hạn. Mang...
|
hạ em...
Tác giả:
Mạc
Trời xứ nắng có màu hoe tóc cháy. Tôi ngửa mặt nhìn chiếc lá đi hoang. Chợt bàng hòang một màu môi thức dậy. Phải là em ? cho tôi nhớ mắt buồn.. . . Em một đỉnh trời , trời một đỉnh riêng ai. Sao dữ dội ,lại dịu dàng thế...
|
hoài niệm
Tác giả:
Mạc
Mưa một chiều em có về bến sông. Mắt trời xanh , tóc ngàn mây gió lộng. Ai buộc lá me, chiều lên em mắt khói. Ngủ trong anh làm rơi cánh phượng hồng. . . Anh không đủ niềm tin dẫn đêm đông. Đốm lửa bập bùng nâng...
|