dùng dằng ( mưa...)
Trời vào hạ em thấy mù mịt chưa
cắt mớ tóc bảy ba ra phố hẹn
anh nhìn mưa có nỗi buồn len lén
ngày xưa còn đôi mắt chưa quên
mưa bão bùng lùa gió rét từng đêm
quất vào da như vế hằn năm tháng
đưa bàn tay ra trực chờ con nắng
nắng chảng nắng hơn, mưa cứ mịt mù
Cứ thế này dùng dằng nữa phải không
anh muốn đi mà buốn chưa thể nói
lại mưa nhiều gió chen vào làm rối
mấy ngày rồi lòng chẳng ướt sao em?
"anh nhìn mưa nhìn theo dấu chân quanh
của khách la. theo gió về bên phố
như ngồi ngắm lá me reo trước ngõ
Chợt nhớ em da diết đến vô cùng "