nhớ thủa ấy...
Nhớ Thủa ấy...
Nhớ về thuả ấy xa xưa
Mặt trời xế bóng, mây thưa lưng trời
Thản nhiên đi giữa dòng đời
Không sợ bão tố vùng trời bon chen
Trần đời có lắm thấp hèn
Cũng không thổi tắt ngọn đèn lẻ loi
Vô tư nào nghĩ xa xôi
Nhưng sao bước đúng những nơi cần làm?
Thơ ngây mà vẫn dám kham
Mười hai tròn lớp, tường am nhiều gì?
Hẹn thề liều lĩnh ra đi
Mây trời biển rộng ai thì đỡ nâng?
Bao năm rồi vẫn bâng khuâng.
Lạ lùng ai đã, dắt nâng dại khờ
Con tim nhỏ bé bơ vơ
Sao anh lại gọi mong chờ cùng chơi...
Con thì bốn đứa nhỏ nhoi
Gia đình trao cả nổi trôi biển hồng
Tay Người che đỡ gió giông
Xuôi ngược đều có tay bồng đặt cho...
Qua rồi ngày tháng lắng lo
Quay lại nhìn rõ con đò Trời nâng.. CH2