mưa cuối mùa
Tác giả:
Nghinh Nguyên
Những giọt buồn rơi xuống hiên trưa. Tâm tư trầm lắng theo cơn mưa. Một vùng kỷ niệm tràn thương nhớ. Hồi ức quay về những mùa xưa. Những nẻo mòn qua lá me bay. Có đôi tình nhân tay trong tay. Cơn mưa chợt đến ngăn...
|
nếu ngài không đến
Tác giả:
Nghinh Nguyên
Giê-su ơi ! Nếu Ngài không đến. Thế giới này sẽ nguy khốn dường bao. Nhân lọai này sẽ suy thoái lao đao. Vòng tội lỗi đã phủ vây bốn phía. Những vết thương hận thù đang lỡ lói. Vạn thương đau tràn ngập cả nhân gian. Khi...
|
nhà thơ
Tác giả:
Nghinh Nguyên
Tặng Nguyễn Tam Phù Sa nhân đọc thi phẩm Con mắt phù vân. Nhà thơ, nhà thở, nhà thơ! Thơ như hơi thở hai bờ tử sinh. Vượt lên thế thái nhân tình. Đi qua mấy cõi phù vân kiếp người. Hòa mình vào giữa dòng đời. Cảm...
|
mừng xuân
Tác giả:
Nghinh Nguyên
Rộn rã mừng xuân đến mọi nhà. Mai đào khoe sắc với ngàn hoa. Biển dâng hơi ấm thuyền đầy cá. Đất thụ ánh dương lúa ngập nhà. Cảnh vật nhuận tươi lòng phấn khởi. Núi sông xanh mướt ý thăng hoa. Mừng nay non nước đà an...
|
mưa trưa
Tác giả:
Nghinh Nguyên
Mưa Trưa. Cơn mưa rải nhẹ giọt buồn. Vườn xưa gợi nhớ cội nguồn tình xưa. Ngồi buồn hứng những giọt mưa. Quay về hồi ức mình vừa gặp nhau. Mưa trưa mang những sắc màu. Chút gì lãng mạng những câu tự tình. Sài Gòn...
|
nhịp xuân
Tác giả:
Nghinh Nguyên
Tạo hoá giao mùa vạn sắc hoa. Thị thành cho đến chốn quê xa. Mùng vui sum hợp ngây lòng trẻ. Hê hả đoàn viên ấm dạ già. Ngoài ngõ cành mai chim khách gọi. Trong vườn khóm trúc tiếng sơn ca. Đất trời độ lượng tràn âm sắc. Tấu...
|
miền mến thương
Tác giả:
Nghinh Nguyên
Tạ ơn trời. Cảm ơn em. Cho ta giây phút dịu êm giữa đời. Giọt buồn tí tách nhẹ rơi. Giọt thương. Vương cả một trời. Nhớ thương. Chỉ là gặp gỡ trên đường. Hay là tiền kiêp. Yêu thương hẹn hò? Quý yêu qua những vần...
|
một thời
Tác giả:
Nghinh Nguyên
Một thời thơ ấu đã xa. Một thời ngây dại chưa qua hết đời. Thời gian - một khúc sông trôi. Cuốn phăng theo những mảnh đời phù sinh. Một thời sướng, khổ, nhục, vinh. Một đời trĩu nặng nghĩa tình vấn vương. Một thời để nhớ...
|
mình ơi!
Tác giả:
Nghinh Nguyên
Mình ơi ! tiếng gọi nhà tôi. Lời yêu mộc mạc từ thời cổ sơ. Địa đàng qua một giấc mơ. Chúa đưa mình đến kết tơ duyên đầu. Mối tơ duyên thật nhiệm mầu. Khu vườn hiển hiện một bầu trời thơ. Xa mình – mình thấy bơ...
|
nhịp cầu tương giao
Tác giả:
Nghinh Nguyên
Qua trăm năm phù sinh một kiếp. Thân vương mang vào nghiệp thi ca. Gió trăng cùng với cỏ hoa. Ươm mầm xanh những khúc ca tự tình. Dẫu biết đời chòng chành - bể khổ. Bức vách sầu vạn cổ mãi còn. Nhưng tình thơ mãi sắt...
|