a___ trở lại vườn xưa
TRỞ LẠI VƯỜN XƯA
Lại quay về góc vườn của Ngoại
Chẳng hiểu vì sao thấy vườn buồn
Hay cháu con giờ đây xa ngái
Bỏ mảnh vườn hoang hoải chiều hôm?
Con nhớ lắm sắn khoai ngày cũ
Những tháng năm khốn khó xoay vần
Ngoại thân cò chịu phần lam lủ
Thương cháu con lắm lúc bần thần
Lúa Đồng Tròn chỉ là đắp đổi
Mảnh vườn con chia sẻ rau màu
Hiền Phước ơi đường qua mấy lối
Mà Mẹ về lối ruộng chân mau
Ngoại mong Cậu hết mai rồi mốt
Dẫu nơi đâu cũng máu thịt mình
Hai Cậu không về đau đứt ruột
Thương Ngoại bầm gan lặng bóng hình
Mẹ với Dì sớm hôm an ủi
Cho Ngoại nguôi ngoai những tháng ngày
Nơi vườn cũ đến ngày sầu tủi
Về với Ông thanh thản gió mây
Dì ra đi đúng ngày giỗ Ngoại
Chị Hai buồn trống vắng bốn bên
Cõng Mẹ về khói hương tê tái
Chân run run nuốt nỗi ưu phiền
Rồi Mẹ cũng theo về cõi Phật
Hoà Liên buồn, trở lại vườn xưa
Nơi tuổi thơ chơi đùa với đất
Nỗi nhớ thương biết mấy cho vừa.