chiều lỡ rồi...
Chiều lỡ rồi...
Lỡ chiều từ thủa mới quen
Lâu dần thành nếp lằn đen đã rồi
Kiêu xa quen lối mòn thôi
Biết sai vẫn nhịn, dẫu hôi chiều làm!
Lấn dần thành nếp tham lam
Mặn cay quen thói, việc làm quen tay
Lời dai lấn lướt mỗi ngày
Hồi lâu cũng đổ, thế quay khác chiều.
Không hiểu có phải là yêu?
Hay là đã lỡ, đành chiều tiếp luôn
Qua thời đâu lại được nguồn
Tham thì thâm đã, ở muôn thế rồi...
Dòng mình cứ tiếp tục trôi
Đã chọn đành chịu thơm hôi của dòng
Chỉ vì chữ sắc mà cong
Chiều em anh cõng, nên còng lưng tôm... CH2