tìm bóng
Ta trở lại chỗ em ngồi buổi trước
Ly cà phê chợt nhạt quá đi thôi
Nhìn phương em, mây lãng đãng cuối trời
Nghe thương tiếc thời gian chừng quá vội
Ta trở lại phi trường nơi đứng đợi
Lớp lớp người lắm kẻ đến người đi
Mắt dõi trông nhưng mãi chẳng thấy gì
Buồn hiu hắt khi bóng chiều sụp tối
Ta trở lại bến phà sương ngập lối
Đôi bàn tay trơ trụi lạnh vô vàn
Tiếng còi phà đơn độc cất lời than
Ta đơn độc mắt buồn trên lượn sóng
YS