nhọc nhằn kiếp người
Tác giả:
Trọng Văn
Kiếp người tựa giấc chiêm bao. Chiêm bao sao chẳng thấy đâu an nhàn? Vua chúa, thủ tướng hay dân. Ai ai cũng phải phải nhọc nhằn sớm hôm. . Lắm người khó nhọc áo cơm. Kẻ nặng trách nhiệm trông nom nước nhà. Luật sư,...
|
tháng 12
Tác giả:
Trọng Văn
Tháng 12 buồn vui ai biết? Vẫn nhọc nhằn lo chuyện áo cơm. Nỗi khó khăn gồng gánh vai còng. Đời tư chức không gì thay đổi! . Tháng 12 gần sang năm mới. Cả thị trường thế giới lung lay. Còn việc làm đã là điều may...
|
những nụ cười
Tác giả:
Trọng Văn
Có những nụ cười dẫu không tên. Nhưng khi nhìn thấy rất khó quên. Ngỡ lòng mở hội qua ánh mắt. Vạn vật xung quanh tươi hẳn lên! . Má lúm đồng tiền, ấy cười duyên. Càng đẹp trên khuôn mặt dịu hiền. Như hoa chớm nở...
|
phố núi pleiku
Tác giả:
Trọng Văn
Đây phố núi người biết từ cuộc chiến. Vào tháng Ba năm Một Chín Bảy Tư. Đây phố núi, thành phố của sương mù. Theo hốc đá hoa Quỳ chen nhau nở! . Màu vàng lạnh bên đèo cao thác đổ. Giữa khu rừng đất đỏ thật hoang vu...
|
nịnh bợ!
Tác giả:
Trọng Văn
Muốn bò lên chức vị cao. Phải biết luồn lách cúi đầu liếm mông. Tâng bốc bọn chủ nhân ông. Bằng không có lẽ khó hòng tiến thân! . Bọn bất tài, khéo lăng xăng. Vuốt ve, nịnh nót... thăng quan đều đều. Đâu cần làm việc chi...
|
tình và tiền
Tác giả:
Trọng Văn
Có tình nhưng chẳng có tiền. Mà sống hạnh phúc chết liền đó em! Đúng vậy chả bớt, chả thêm. Gia đình túng quẫn… êm đềm được sao? . Cái bụng điều khiển cái đầu. Kẻ chưa nghèo khó cách nào hiểu cơ? Ngược lại rửng mỡ...
|
tôi đi tìm
Tác giả:
Trọng Văn
Tôi đi tìm lại hôm qua. Giật mình sực nhớ thực ra mất rồi. Ngồi đây giây phút bồi hồi. Ngẩn ngơ tiếc nuối một thời đã xưa. . Tôi đi tìm những hạt mưa. Rơi trong tiềm thức giữa mùa nhớ thương. Nhìn cây cỏ dọc ven...
|
tạm bợ
Tác giả:
Trọng Văn
Đam mê nào cũng hết. Nó chết theo thời gian. Như hoa nở, hoa tàn. Tan dần vào dĩ vãng…. . Quay lại nhìn năm tháng. Cứ vùn vụt trôi qua. Đá cuội rồi cũng già. Làm sao ta trẻ mãi? . Những gì hôm nay thấy. Có mấy thứ ngày...
|
thơ
Tác giả:
Trọng Văn
Tại sao Thơ phải là nàng? Chưa nghe ai gọi bằng thằng hay ông! Chắc nam thi sĩ nhiều hơn. Nên họ gán ghép bóng hồng vào cơ! . Trên thực tế, Thơ là mơ. Là hoa, là mộng, là đò,là sông. Là buồn/vui tận đáy lòng. Là bao tư...
|
tham
Tác giả:
Trọng Văn
Những gì không thuộc về ta. Khi chiếm hửu được chắc là vui ư? Lắm người bản chất hình như. Thích giành, thích đoạt kể từ mới sanh... . Thứ nào tranh được cứ tranh. Luôn luôn chỉ muốn được phần lợi thôi. Lâu lâu nhìn lại...
|