trăng
Tác giả:
Trọng Văn
Gió ơi, nhắn gió đôi lời. Gió xua đi nắng, Gió mời Trăng lên. Ánh Trăng chênh chếch trên ghềnh. Tỏ ngời óng ả, nằm bên lá cành. . Ước chi tôi biết họa tranh. Trăng thanh tôi vẽ, lá cành tôi tô. Lãng du trôi giạt hải...
|
việt kiều
Tác giả:
Trọng Văn
Việt kiều đâu phải đều giàu! Xứ lạ là mỏ vàng đào dễ ư? Bao người cày mãi không dư. Lương tháng vừa lảnh, nợ trừ phần ba. . Đó mới là khoản tiền nhà. Hai phần còn lại may mà đủ ăn! Không những tự sống khó khăn. Đôi lúc...
|
vui lên
Tác giả:
Trọng Văn
Ráng tránh nhăn mặt, nhíu mày. Vết chân chim sẽ thêm dài và sâu. Chớ nên ủ rũ, u sầu. Thần tài tới thấy: lắc đầu bỏ đi. . Than thân trách phận mà gì. Bà con cô bác giúp chi được nà? Thôi đừng ngồi đó thở ra. Rầu rỉ không...
|
xuân đến muộn
Tác giả:
Trọng Văn
Tháng nầy gió lạnh còn vương. Nắng vàng buông khẽ trên đường quê hương. Long lanh, sót mấy hạt sương. Trên đài hoa nhỏ, tỏa hương ngọt ngào. . Lắng nghe cành lá xôn xao. Lối đi gió rải hoa Cau trắng mầu. Chẳng lo,...
|
tôi vẫn
Tác giả:
Trọng Văn
Tôi vẫn viết vần thơ không ai thích. Để giấu vào chút ít những buồn vui. Như tằm kia kéo kén đến cả nùi. Dù tơ đó được dùng hay vứt bỏ! . Tôi vẫn hát nghêu ngao, khe khẽ (nhỏ). Để cho tôi khuây khỏa bớt ưu phiền...
|