ba – người hùng của con
Tác giả:
Dohop
Ba là superman vĩ đại. Không chuyện gì ba ngại. Ba bế con lên vai. Xoay con vào vũ trụ. Ba là đấng toàn năng. Là anh hùng hoàn vũ. Con lớn thêm ít tuổi. Ba chở con đến trường. Ba thông thạo văn chương. Giỏi toán...
|
quan thế âm
Tác giả:
Dohop
Giọt nắng đầu trêu chọc nàng sương đêm. Hạt sương trắng kiêu sa lập lòe ngũ sắc. Khi giun dế còn đam mê hoan lạc, hoa ngây thơ hớ hênh trọn giấc nồng. Có bà mẹ vo gạo thổi nồi cơm. Có bà mẹ lặt rau gọt khoai sắn. Hạt...
|
hạt giống
Tác giả:
Dohop
Ngày xưa con lên bốn. Mẹ dắt con đến chùa. Nghe tiếng chuông chùa đổ. Con miệng cười ngây ngô. . Đường xa con dốc bụi. Con mỏi mẹ bế bồng. Thấp thoảng cánh sen hồng. Xa xa trồi ngọn núi. . Mẹ...
|
quê tôi
Tác giả:
Dohop
Quê hương tôi có trưa hè nắng cháy. Có em thơ da bánh mật ngọt ngào. Có hàng dừa xanh hoạ tiếng gió xôn xao. Có ghe nhỏ trôi trên con rạch nhỏ. Quê hương tôi có con đường đất đỏ. Có hàng tre xanh, tiếng trẻ đọc i-tờ...
|
lệ đá buồn
Tác giả:
Dohop
Lâu lắm rồi em không làm thơ. Từng nét chữ khô đọng mắt mờ. Thay dòng lệ đá tim thầm khóc. Đá lạnh thèm thuồng từng giấc mơ. Lâu lắm rồi em không gặp anh. Nỗi nhớ dày vò mỏi mắt xanh. Nắng mưa che giấu tim mềm yếu...
|
chuyện một giấc mơ
Tác giả:
Dohop
Đêm qua nằm mộng thấy tay em. Mười ngón xinh ngoan, đôi tay mềm. Vẫn còn chiếc nhẫn ngày thơ ấu. Tay ngà êm ấm, ngọt mơ đêm. Đêm qua anh thấy mắt em nhung. Long lanh mi ướt đẹp muôn trùng. Giọt lệ nào rơi lem áo...
|
cuối cùng là thế
Tác giả:
Dohop
Rồi cuối cùng hoa tàn theo giấc mộng. Cánh bướm vàng còn chi nữa vấn vương. Mây đã tan theo ngọn gió vô thường. Nước mắt khô xa rời môi mặn đắng. . Rồi cuối cùng tình mình là mây trắng. Nhẹ như sương, như khói lấm bụi...
|
yêu người khác đạo
Tác giả:
Dohop
Ngày còn kẹp tóc tôi yêu người ngoại đạo. Một tình yêu tinh khiết như sương mai. Chúng tôi yêu nhau nhưng chẳng dám nắm tay. Anh ấy ngại tôi bị rầy la, thương tổn. Tôi thường sợ là đứa con hư đốn. Lấy “người ngoài” khổ mẹ...
|
mai con đi rồi
Tác giả:
Dohop
Mai con đi rồi ôi mẹ ơi. Hơi ấm của mẹ bỗng xa vời. Vầng khăn tang trắng con chưa đội. Nhưng đã như thành trẻ mồ côi? . Mai con đi rồi ôi mẹ ơi. Hồn con tan nát tâm rối bời. Chưa biết có ngày con tang trắng. Hay mẹ khóc...
|