cuối cùng là thế
Rồi cuối cùng hoa tàn theo giấc mộng
Cánh bướm vàng còn chi nữa vấn vương
Mây đã tan theo ngọn gió vô thường
Nước mắt khô xa rời môi mặn đắng
Rồi cuối cùng tình mình là mây trắng
Nhẹ như sương, như khói lấm bụi mờ
Mình chẳng quen, xa lạ cả trong mơ
Hai mảnh vỡ không tạo nên gương vỡ
Rồi cuối cùng mình không còn dĩ vãng
Không môi ngon vai ấm mộng ban đầu
Không còn thương không còn nhớ... mình xa nhau
Lần gặp tới em anh là gió thoảng...
dohop, Nam Bán Cầu 7-5-2008