năm sáu tuổi....
Năm sáu rồi có còn đẹp với ai?
Xưa chẳng đẹp, tuổi này càng không đẹp.
Như qui luật của cuộc đời muôn kiếp
Dốc cuộc đời nối tiếp tuổi hoàng hôn.
Năm sáu rồi, không nóng bỏng dập dồn
Chân đã mỏi, gối chồn sau giông bão
Tim nhàu nát...phủ sừng...che rỉ máu
Phẳng lặng lòng che dấu những niềm riêng
Năm sáu rồi đã qua hết chông chênh
Được hay mất...cũng chữ "duyên" mà tới!
Ngoái đầu lại, tuổi thơ xa vời vợi...
Trông về già, mong đợi sống an yên!
Năm sáu rồi biết buông bỏ luỵ phiền
Mặc thế sự với cuồng điên hơn thiệt
Tâm miễn nhiễm với ganh đua, hờn ghét
Thản nhiên cười trước cay nghiệt của thế nhân
Năm sáu rồi biết yêu lấy bản thân
Sống trân trọng phần tuổi xuân còn lại
Gom tất cả những gì là yêu ái
Nhân niềm vui cùng con cái gia đình
Năm sáu rồi không còn nghĩ linh tinh
Không so sánh giữa mình và người khác
Sống chậm đi...mắt nhìn đời chững chạc
Toả hương ngầm, ngời khí chất kiêu sa
Năm sáu rồi, tuổi trẻ đã đi qua
Tóc sương muối, gót chân ngà dạn nắng
Môi hờn dỗi nhạt nhoà theo năm tháng
Mắt nhung buồn lãng đãng vết chân chim
Năm sáu rồi, khát vọng đã ngủ im
Không bận bịu, chẳng kiếm tìm danh lợi
Dẫu cuối nẻo tuổi già đang chờ đợi
Lòng dặn lòng đừng có vội bước nhanh!
09/01/2023