Poem logo
Poem logo

kẻ giết trăng

Hồn tinh tú đang còn đang giãy giụa
Có kẻ nào đang cố giết trăng ta...

Ôi thần linh! ai giết bóng trăng già?
Trăng thổn thức âm hồn tha thiết quá.

Kẻ nào đã đến nơi đây đất lạ?
Lạnh lùng thay xách lửa hận mang theo,

bóng lả lơi như lả lướt qua đèo
hình khuất dạng trong đêm đầy tĩnh mịch.

Cớ im lặng cho mây trời cô tịch,
hắn lừa trăng vào một gốc rừng sâu.

Miệng hắn cười vang đến khắp muôn sầu,
tay che đậy những gì ghê gớm nhất.

Hắn giết chết trăng vàng say chất ngất
màu vàng tươi là máu của hồn điên,

Nửa vầng trăng hắn giấu chốn ưu phiền
phần còn lại hắn đem về ôm ấp.

Ta uất hận kẻ nào vừa ăn cắp
nửa vầng trăng và giết hại bạn ta

Này người kia ngươi hãy nói mau ra!
Ngươi có phải là sa tăng quỷ dữ

Sao ngươi dám giết hồn trăng bất tử?
Để bây giờ điên loạn cả không gian!

Ta tức điên khóc ướt máu vô vàn
ta ghê rợn lòi tràn ra tim óc.

Ngươi có biết ta là vua cô độc,
thương trăng ngàn như một bạn vô song.

Chỉ mình ta mê cái chết giữa dòng
khi trăng mất thì hồn ta cũng mất.

Ngươi giết ánh trăng thì ta thú thật.
“Đến bây giờ ngươi phải đến thay trăng.”

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm