vở kịch
VỞ KỊCH
Anh là thế - anh là thế ư?
Anh đã lừa được tình em rồi đó
Anh hạ mình trong vở kịch
Anh đáng thương - anh chiếm đoạt tình em
Anh độc ác - anh thật là tàn nhẫn
Ôi những gì anh có
Anh đẹp trai giàu có
Rất đàn ông và trên mức ga lăng
Kinh doanh giỏi bao nhiêu người nể trọng
Để em yêu trong ngây ngất vòng tay...
Và anh nói, những lời anh nói
Vợ anh à, sồ sề, xấu xí
Thô lỗ, tham lam, quá vụng về...
Thói đời ăn ở sao bạc bẽo
Cả với mẹ cha, với xóm làng...
Em nghe mà sao thương anh quá
Càng thương, em càng muốn bù đắp cho anh
Em cứ nghĩ mình là người xứng đáng
Được bên anh, được chăm sóc cho anh
Em hi vọng và em chờ em đợi
Anh vẫn thế -vẫn đến rồi đi
Chẳng nói gì đến tương lai đôi mình
Em vẫn đợi
Nhưng thời gian cứ vùn vụt chảy trôi
Em tự hỏi rồi em tìm tòi khám phá
Để rồi em đào bới phải quả bom
Khi đào thấy nó nổ tung - em đau đớn
Anh đã lừa dối em
Tất cả đều khác lời anh nói
Vợ anh kìa - đẹp, dịu dàng, phúc hậu...
Các con ngoan - đầm ấm thế kia
Anh âu yếm trong vòng tay hạnh phúc
Còn em rụng rời -mắt nhòa đi không rõ
Thế là hết rồi - anh tồi tệ quá anh
Em đau đớn - trái tim em đau thắt
Ôi con sói già giả giọng cừu non
Ôi con rắn ác với chiếc đầu lươn ngơ ngác
Bỉ ổi làm sao cái mốt đàn ông
Chán cơm thèm phở lừa gạt tình thương mọi người...
08/2003
Nguyên Hữu
Bài này đã được xem 243 lần
|
Người đăng:
|
Nguyên Hữu
|
|
|