ta làm người...
Ta làm Người...
Khoe sự mộc mạc đơn sơ.
Đi trong thực tế, không mơ mộng nhiều
Để thấy vị bùi hạt điều
Ở trong câu nói sớm chiều với nhau,,,
Giấu đi trầy sước gai đau!
Vô tình vội bước theo sau ơ hờ...
Để cho hình đẹp nên thơ
Để cho em đứng sát bờ vai anh.
Tối về tìm ánh trăng thanh
Bên rèm cửa sổ ta dành cho nhau
Mỗi tối chẳng có dài lâu
Đùa vui phút chốc đôi câu... Sáng rồi...
Cuộc đời nào cũng qua thôi
Đơn sơ mộc mạc cùng đôi tình gìa
Thản nhiên nhận được là qùa.
Cảm ơn Thượng đế cho ta làm Người... CH2