đêm tràn đắng vị nồng cay
ta đi tìm chỗ trốn buồn
người vui nào biết cội nguồn cơn đau
bàn tay khắc vết yêu sâu
nát nhàu ký ức một màu trăng loang
hồn hoang đơn độc ánh vàng
đêm tàn còn sót đôi hàng lệ mưa
môi tìm trái cấm ngày xưa
nghe như hạt đắng cũng vừa ươm cây
07.21.02