em thay kiểu tóc
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Em về. Hơi hướm Thủ đô. Tóc xưa cất lại. Niệm bờ sông quê. Một thời tha thướt. Bùa mê. Một đời muối mặn lời thề. Anh ru. Tóc em nhuộm óng hương thu. Đã bao giọng gió. Vẫn như ban đầu. Tình em nguyên khởi sồng nâu. Vững...
|
đường làng
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Đường làng đầy ắp gót quê. Gót đi - nhung nhớ, trở về - buồn vui. Nở hương năm tháng, bao đời. Nâu tươi đất lạ son ngời lối quen. Đường làng se mạch yêu thương. Nâng bông thóc mẩy rộn ràng mùa qua. Yêu bàn chân mẹ chợ...
|
em là trăng
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Em là trăng xưa vạn cổ. Tưới miên man, bất kể, tỏ muôn loài. Em là trăng từ ngày ấy. Tưới hồn tôi, sướt mướt, đẫy tình thơ. Em là trăng của mộng mơ. Của khao khát trần gian từ sương khói. Gọi đời em - tên con gái. Lúc...
|
giấc mơ
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Thời gian “vó ngựa bóng câu”. Khép mi chưa dập miếng trầu đã đông. Phải duyên giăng mắc tơ hồng. Hữu tình tao ngộ để lòng vân vi. Mấy mùa trăng khuyết, biệt ly. Tưởng như cơn gió xuân thì xa xăm. Vuông tròn se nghĩa trăm...
|
giải oan
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Ngẫm đời. Day dứt nỗi đau. Giọt lòng sẻ nửa. Trước. Sau. Một giàn. Mà như nước lửa. Tan đàn. Tháng năm bào xé ruột gan cõi tình! Mẹ cha sắp đặt khuôn hình. Trời cho cái nết. “Nhân sinh thập toàn”. Biết rồi! Ai bảo mình...
|
gió “xuân”
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Thu đượm vàng ươm nhuộm mắt xanh
Làn mơ diệu ảo khẽ lay cành
Trùng khơi sóng duổi đưa vương vấn
Nắng dệt hoa thềm óng ánh quanh.
28 - 9 -2013/1316
|
hà nội mùa lá rơi
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Đã bao lần thu thay lá. Thời gian trôi…. Ta đằm hoài niệm. Có vị ngọt trong ta khi ký ức tràn về. Ta muốn mãi hứng làn gió may. Tóc bay bay. Năm tháng trôi qua. Ta đã sang chiều thu mới. Hàng cây vẫn như xưa…con đường vẫn...
|
hãy về quê anh ăn tết
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Hãy về quê anh tết này em nhé. Làn mưa xuân đã lan nhẹ sớm nay. Lạnh se se lay khẽ lá cau dầy. Hương mộc lan ấp e chùm tấm trắng. Phố xá rộn ràng đón mùa xuân đến. Quất vàng khoe chùm quả mọng trước thềm. Đào vươn cành...
|
giọt xuân giao thừa
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Một tình yêu muôn thuở. Lắng đọng đầy con tim. Ta lại hát tình Em. Qua mỗi mùa lạnh giá. Ngất ngây yêu đến lạ. Giây trời đất chuyển mình. Đêm giăng đầy mơ biếc. Hẹn về những bình minh. Lòng ta tự rưng rưng. Hương nhang...
|
em nguồn thơ anh
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Ngày xưa anh chưa biết làm thơ. Rất ngượng ngùng khi cầm cây bút. Khối óc anh như có ai ràng buộc. Đôi tay chẳng biết ghi gì. Thơ anh là văn xuôi nhạt chữ. Không biết vào vần, không biết lập câu. Trúc trắc tiếng xe lăn đường...
|