280 - em hờn
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Ngày hờn em trả lại tôi. Bông hoa héo nhợt nhàu phơi nỗi niềm. Tôi xa lạ chuốc ưu phiền. Lòng riêng đắng đót hồng niên lệch mùa. Trở trời em loãng thành mưa. Để tôi ướt lạnh suốt trưa cả chiều. Tội tình tim vỡ vì...
|
281 - chạnh lòng
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Tranh Hoa em mải mê nhìn. Cớ cho “bướm” lạ quyện mình quẩn quanh. Người ta mượn cớ tỏ duyên. Xương rồng hoa* tặng để gần ... chăng em? Mát tình, chút thoáng hờn ghen. Chênh chông trong dạ thác ghềnh ngày mai... 9 -...
|
282 - chiều buồn
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Chiều vơi…vương vấn…bóng bơ vơ
Lấm tấm cỏ may vịn hững hờ
Ngập lòng nỗi nhớ màu vời vợi
Thưa thớt cây đời lá xác xơ
10 - 1997*
|
283 - suy tư
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Cứ nghĩ dòng sông mình dài. Mải trôi quên bờ nắng rọi. Bài ca muôn đời cõi tạm. Nổi chìm trong cuộc mưu sinh. Hướng về khoảng không vô biên. Tiếng ru trong lòng se sẽ. Du dương hồn về bến lạ. Thần tiên! Tỉnh giấc bể...
|
284 - đoạn tuyệt
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Thế là hết!.... Những ngày trái tim xao xuyến. Ngất ngây trong ánh mắt nụ hôn. Còn nữa đâu. Chia ly. Vương vấn nhớ về nhau. Vui buồn lẫn lộn. Ôi!... Tự ta rồi! Bóp nghẹn tim ta. Tháng ngày chung riêng bề bộn. Ngổn ngang...
|
285 - tìm em thường nhật
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Dáng em phía ấy dần lên
Khát lòng vơi xuống gió thềm ban mai
Nỗi niềm hoang hoải ngày phai
Dừng chân đã nhớ tìm hoài yêu thương
11 - 1997*
|
286 - một nét đời
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
286 - MỘT NÉT ĐỜI. (Viết về anh Ngạn đã mất sớm, trước khi có được cuộc sống đầy đủ. Mà anh từng khao khát). Sáng hôm ấy gặp anh, mờ khói thuốc. Anh say sưa kể chuyện lớp luyện hè ... Rồi tâm sự cùng tôi anh thủ...
|
287 - nguyện
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Anh hiểu rõ rồi và anh cũng biết. Từ ngày đầu cất tiếng hát tình em. Mang niềm đau, nỗi khao khát ngày đêm …. Số kiếp xoa vết thương cho muôn thuở! Anh dạt lề đường, xe hoa dong duổi. Là thảm cỏ êm em mượt đường dài. Là...
|
288 - hành trình nỗi nhớ
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Cuốn theo ngọn gió đìu hiu. Con tàu thấm lạnh vào chiều đơn côi. Chở theo hình dáng … xa xôi. Đằm trong nỗi nhớ đầy vơi riêng mình. Ghế hoa – nơi ấy hẹn tình. Dấu xưa...thắm thiết…đinh ninh lời thề. Bóng hình…mọi nẻo đi...
|
289 - nhân quả
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Em không nhận tình yêu
Mà sao anh cứ tặng?
Biển một ngày tĩnh lặng
Nén một mùa bão giông!
Em không nhận tình anh
Mà sao anh cứ gửi?
Để một đời bão nổi
Trong lòng người cô đơn!
11 - 1997*
|