nắng vàng
Giữa không gian trắng em ngồi
làm nguyên cả một góc trời bình yên
đàn chim rạo rực loan truyền
bài ca ngợi cuộc sống hiền như thơ
Và tôi, từ gã ngu ngơ
bỗng nhiên chợt hiểu nguồn tơ quanh mình
gắng bình tĩnh, vẫn rùng rình
gắng ngây thơ vẫn vô tình hoang mang
lần đầu tôi biết nắng vàng
lần đầu tôi thấy nắng tràn lan thơm
Nắng trong hạt cát bồn chồn
nắng bên kẽ lá chờn vờn ngó quanh
nắng nằm trên búp tay xanh
nắng đứng giữa chái tóc hanh bóng chiều
nắng ngồi với mắt buồn thiu
nắng đi cùng với trăm chiều hương em
Hóa ra nắng thật mông mênh
bởi nhờ nắng ở bên em suốt đời
tôi chợt yêu nắng, yêu người
yêu không gian mọc tiếng cười hồn nhiên
Tạ em, tạ nắng vô biên
ươm xanh tôi, một trích tiên đa tình