tình lở
Nghe tiếng mưa rơi chạnh nhớ ai,
Nhớ Cần Thơ, nhớ tình học trò.
Nhớ xưa, chúng mình chung trường,
Tan học cùng sánh bước dầm mưa.
Con nước mùa Hạ, dòng sông đen,
Nhớ biết bao mỗi lần ra phố.
Nụ hôn đầu rung động ngây thơ,
Rồi bất chợt bổng nhiên mình lớn.
Anh lên đường, theo nghiệp binh đao,
Em cô giáo, nhớ thương vô bờ.
Người ấy nơi quan san sương gió,
Sao suốt đời vẫn thương nhớ nhau.
Vận nước đổi thay, tình trôi nổi,
Anh phương nầy, em ở nơi nao?
Tình học trò không nợ, không duyên,
Đâu dư âm, bước nhỏ, đường xưa.
Ngày đợi, đêm cầu cùng tái ngộ,
Dù một lần rung động trao nhau.
Để mộng ban đầu hồi sinh lại,
Cho đôi mình trẻ đẹp như mơ.
Có khi nào hai đứa gặp lại nhau,
Dù chỉ một lần rồi vĩnh biệt.
Mình cứ hẹn nhưng mình đừng gặp,
Gặp chỉ làm thất vọng đời nhau.
Bài này đã được xem 218 lần
|
Người đăng:
|
TruHuyLe
|
|
|