nhớ tây đô
Hò…ơ…; Ai xuôi dìa đất Tây Đô, nhớ ghé Cần Thơ.
Phong Dinh lở ghé; Hò…ơ…; Lòng không nở dìa,
Phù sa bồi tích tình quê; bà ba tà áo; Hò…ơ…; Thướt tha mỹ miều.
Tây Đô đi dễ khó dìa; Hò…ơ…; ngày dìa ai cũng vấn vương khối tình,
*
Nam Kỳ Lục Tỉnh, xưa là Trấn Giang
Non sông gấm vóc, tổ tiên lập thành
Sông Cửu Long, Nam Bộ chín mạch rồng
Mênh mông ruộng nước cánh đồng cò bay
*
Sông Mê Kông, tả hữu ngạn hai nhánh
Sông Tiền, Hậu, đất lúa phù sa phèn
Trồng trọt, thủy sản, tôm cá dồi dào
Cư dân chân chất thật thà dễ thương
*
Cụm phà Mỹ Thuận quá giang đâu còn?
Sông Tiền, Hậu, lục bình hoa tím trôi
“Ai, mía gim, cóc ổi, bắp cồn
Bánh tráng, trà đá, thuốc lá, bánh bao”
*
Xuống phà, kẹt xe, ngồi chờ, lỡ phà
Xe qua phà trước, khách còn bên đây
Lộn xe, tới bến mới biết lộn xe
Phà thiếu, máy hỏng, không kịp cấp dầu
*
Bến Ninh Kiều, sông Hậu hiền hòa trôi
Nghe câu vọng cổ mùi mẫn ngất ngây
Bình Thủy, Cái Răng, Thốt Nốt, Ô Môn,
Phong Dinh, Phan Thanh Giản, Đoàn Thị Điểm
*
Dòng sông đen vẫn lưu bao kỷ niệm
Giữ mối tình 17 lãng mạn ngây thơ
Tuổi học trò tan trường dầm mưa về
Bến xe mới, giờ Thu Kiết nơi đâu?
Bài này đã được xem 193 lần
|
Người đăng:
|
TruHuyLe
|
|
|