psalm 139 (138) - lttcs ht3 - t8
ĐOẠN 1:
(1) Lạy Chúa,
Ngài giám định con và thấu suốt
(2) Ngài biết được cử chỉ của con
Mọi điều con phải lo toan
Con ngồi, con đứng đều trong mắt Ngài
(3) Con và Ngài tuy xa vạn lý
Ngài vẫn hiểu tâm ý của con:
Theo con trên mọi lối mòn
Để Ngài chăm chút an toàn cho con
(4) Ngài tiên kiến về con mọi sự:
Cho dù con không tự nói lên
(5) Này con tâu lạy Chúa trên
Mọi việc Ngài biết, không quên việc nào:
Chúa uốn nắn, ngọt ngào dẫn dắt
Và tay Ngài, Ngài đặt trên con
(6) Trí Ngài làm choáng ngợp con:
Tay không với tới, nhưng lòng con an.
ĐOẠN 2:
(7) Tới đâu mới xa thần trí Chúa?
Mới lánh hiện diện của Thánh Nhan?
(8) Dù con lên tận thiên đàng
Dù vào địa ngục Ngài càng hiện thân
(9) Dù bay khi hừng đông mới hé
Tới chân trời góc bể xa xôi
(10) Thì Ngài đã đến trước rồi
Đưa tay ra dẫn Ngài mời con theo
Cánh tay mặt Chúa nhiều dũng mãnh
Ôm con vào sát cạnh bên Ngài
(11) Và con tự nhủ điều này
Đêm đen, bóng tối có dầy đủ không
Để con vui thú trong chốc lát
Con muốn Ngài ẩn khuất mắt con
(12) Nhưng bóng tối không còn tối nữa
Và đêm đen sáng tựa ban ngày
Cũng như nhau đối với Ngài
Ánh sáng ban ngày bóng tối ban đêm.
ĐOẠN 3:
(13) Ngài sở hữu nỗi niềm con có
Che chở con từ dạ mẫu thân
(14) Con ca ngợi Chúa vô vàn
Vì Ngài thật đáng tôn sùng vinh danh
Công việc Chúa muôn ngàn kỳ diệu
Hồn con hiểu rất rõ điều này
(15) Xương con bởi Chúa ra tay
Dựng cách mầu nhiệm nào ai đâu ngờ
Thể lý con cũng nhờ Ngài tạo
Trong địa đạo ở chỗ thẳm sâu
(16) Mắt Ngài đã thấy từ lâu
Từ khi con mới là bào thai non
Và Ngài đã ghi trong sổ sách
Hết mọi ngày Ngài tác tạo con
Những ngày chưa có mặt con
Ngài đều ghi nhớ chu toàn hẳn hoi.
(17) Thần dân Ngài vô cùng hãnh mặt
Công quốc họ rất mực hùng cường
(18) Họ đông hơn cát đại dương
Con mà ngồi đếm biết chừng nào xong
Khi tỉnh giấc con còn bên Chúa
Mọi lúc con mong Chúa ở gần
(19) Kẻ tà xin Chúa dẹp tan
Cho phường khát máu bẽ bàng tiêu vong
(20) Bởi Ngài nói ngay trong tư tưởng
Chúng hoài công chống cưỡng lại Ngài
(21) Con đây ghét chúng sao không?
Kẻ thù ghét Chúa: khiến con đau lòng
(22) Con ghét chúng, ghét không nhịn nổi
Chúng trở thành kẻ đối nghịch con
(23) Xin Ngài giám đinh giúp con
Để Ngài biết rõ tấm lòng của con
Xin Ngài sát hạch con cho kỹ
Để Ngài biết ý nghĩ của con
(24) Xem con bất hảo hay không
Dắt con tiến bước đi trong vĩnh hằng.
Psalm 138
Douay-Rheims 1899 American Edition
138 Lord, thou hast proved me, and known me:
2 Thou hast know my sitting down, and my rising up.
3 Thou hast understood my thoughts afar off: my path and my line thou hast searched out.
4 And thou hast foreseen all my ways: for there is no speech in my tongue.
5 Behold, O Lord, thou hast known all things, the last and those of old: thou hast formed me, and hast laid thy hand upon me.
6 Thy knowledge is become wonderful to me: it is high, and I cannot reach to it.
7 Whither shall I go from thy spirit? or whither shall I flee from thy face?
8 If I ascend into heaven, thou art there: if I descend into hell, thou art present.
9 If I take my wings early in the morning, and dwell in the uttermost parts of the sea:
10 Even there also shall thy hand lead me: and thy right hand shall hold me.
11 And I said: Perhaps darkness shall cover me: and night shall be my light in my pleasures.
12 But darkness shall not be dark to thee, and night shall be light as day: the darkness thereof, and the light thereof are alike to thee.
13 For thou hast possessed my reins: thou hast protected me from my mother's womb.
14 I will praise thee, for thou art fearfully magnified: wonderful are thy works, and my soul knoweth right well.
15 My bone is not hidden from thee, which thou hast made in secret: and my substance in the lower parts of the earth.
16 Thy eyes did see my imperfect being, and in thy book all shall be written: days shall be formed, and no one in them.
17 But to me thy friends, O God, are made exceedingly honourable: their principality is exceedingly strengthened.
18 I will number them, and they shall be multiplied above the sand: I rose up and am still with thee.
19 If thou wilt kill the wicked, O God: ye men of blood, depart from me:
20 Because you say in thought: They shall receive thy cities in vain.
21 Have I not hated them, O Lord, that hated thee: and pine away because of thy enemies?
22 I have hated them with a perfect hatred: and they are become enemies to me.
23 Prove me, O God, and know my heart: examine me, and know my paths.
24 And see if there be in me the way of iniquity: and lead me in the eternal way.
Bài này đã được xem 312 lần
|
Người đăng:
|
Sa Thi
|
|
|