bài thơ không đoạn kết
BÀI THƠ KHÔNG ĐOẠN KẾT
Bài thơ anh viết không đoạn kết
Ngôn từ héo úa, một nhành khô
Giai điệu dửng dưng, dấu chấm hết
Con đường ngày xưa thoáng mơ hồ
Tâm hồn thâu đêm đầy thổn thức
Trăng sao thi nhau rụng bên thềm
Ngòi bút buông mau câu rạo rực
Tình vội bay cao chớm ưu phiền
Ru khúc dở dang trong đoạn tuyệt
Nhân tình bé bỏng đã về đâu?
Một thuở khóc thầm đời giả thiệt
Nhền nhện giăng tơ vạn tơ sầu
Bài thơ anh viết không đoạn kết
Hoàng hôn ngơ ngác vời vợi đau
Gánh bóng thời gian đôi vai mệt
Đôi mắt thẫn thờ đắm biển sâu
Chim vội quên mùa bay vô hướng
Mây gió lạnh lùng sống người dưng
Anh rơi tự do không trọng lượng
Không gian mờ mịt chẳng điểm dừng
Cuộc tình phai phôi mòn vạt áo
Bâng khuâng một góc sỏi đá hờn
Ai cõng nắng hồng trong gượng gạo?
Bạc bẽo đeo về đã vô ơn
Ngày 2/3/2024
Thiên Ân ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 166 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|