Poem logo
Poem logo

khen ai

Tác giả: Thiên Ân
KHEN AI
Khen ai đánh mất tình yêu
Bên thềm kỉ niệm, rong rêu mọc đầy
Thuở xưa người ở chốn này
Vo tròn đôi mắt ta say bốn mùa

Khen ai sớm sớm, trưa trưa
Bật muôn tín hiệu, gió đùa mây bay
Tâm hồn đọng giọt thơ ngây
Lắng nghe e ấp đong đầy cỏ hoa

Khen ai , ta đếm thật thà
Ngoan hiền, thơm thảo hát ca bềnh bồng
Vì yêu chín nhớ mười mong
Run run, rẩy rẩy nụ hồng vội trao

Khen ai âu yếm ngọt ngào
Bên bờ e ấp nhìn nhau thẹn thùng
Đói lòng ăn bữa cơm chung
Uống li nước mát tưởng chừng khó quên

Khen ai ngẫu hứng quên tên
Bâng khuâng lòng dạ chông chênh góc trời
Đọa đày hai đứa, đôi nơi
Khói sương thăm thẳm đất trời vời xa

Khen ai ném đá mệt nhòa
Rách Trời may vá lộ ra vụng về
Đứng ngồi ở cõi u mê
Làm sao thấu hiểu khen chê miệng đời

Khen ai dại dột đổi dời
Giăng chùm bội bạc nửa vời mông lung
Trái tim thương ghét lưng chừng
Bánh xe lăn vội bảo dừng là sao ?

Khen ai tắm gội trăng sao
Khép màn ân ái tình vào thiên thu
Lặn bơi, trèo dốc... sương mù
Cánh diều no gió bay vù đứt dây
Ngày 2/3/2024
Thiên Ân ( Bình Dương )

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm