nghĩa trang một ngày buồn
NGHĨA TRANG, MỘT NGÀY BUỒN
Một ngày buồn bóng tối phủ nghĩa trang
Giọt nắng chia đôi, sắc màu ảm đạm
Sướt mướt hàng tre lệ rơi tản mạn
Ngọn gió lạc loài muôn thuở đi hoang
Một ngày buồn bên nấm mộ suối vàng
Bóng chim già nua tựa hồ gãy cánh
Cõi hư vô khói sương mờ ảo ảnh
Một đời người chóng vánh vội đi qua
Một ngày buồn chân khập khiễng gần xa
Tiếng nam mô gợi một miền day dứt
Giấc ngủ nghìn thu đố ai đánh thức ?
Lòng đất âm vang giọng nói vọng về
Một ngày buồn rơi rụng triệu cơn mê
Hiện tại, tương lai, bóng mây quá khứ
Khép lại ước mơ mỏi mòn do dự
Đêm tối dùng dằng nghiêng ngả, ngả nghiêng
Một ngày buồn viên đá vội quên tên
Miền cực lạc mấy ai đành quên lãng
Tiếng chim kêu nửa chừng như đứt quãng
Thân guộc gầy đứng ở nhánh cây khô
Một ngày buồn gờn gợn vạn mơ hồ
Ai chạy trốn vào vòng tròn sinh tử ?
Ai ném đá rách bức tranh xưa cũ ?
Ai đi về với vực thẳm , non cao ?
Một ngày buồn gom góp tấn sầu đau
Ngày tháng ra đi tiếc thương, thương tiếc
Người nằm xuống nghĩa trang màu li biệt
Cuộc sống quay cuồng xô đẩy nghìn năm
Ngày 30/4/2024
Thiên Ân ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 322 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|