Thượng uyển chiều thu vắng bóng em. Nghìn hoa khoe sắc không ai xem. Vườn thơ im tiếng sầu da diết. Buồn thương chiếc lá rớt bên thềm. Tuổi xuân chưa tới độ đôi mươi. Hồn thơ sao vút cõi xa khơi. Em đi mang cả nguồn...
Sài Gòn đấy là nửa phần xương thịt. Đất Việt Nam anh dũng oai hùng. Ôi Miền Nam tiếng gọi tình chung. Đi xa xứ ta nhớ vùng đất hứa. Hoa phượng đỏ thắp lên ngọn lửa. Gọi Hạ về rưng rức cả Thành Đô. Cho em thơ mắt hết...