chờ
Thượng uyển chiều thu vắng bóng em
Nghìn hoa khoe sắc không ai xem
Vườn thơ im tiếng sầu da diết
Buồn thương chiếc lá rớt bên thềm.
Tuổi xuân chưa tới độ đôi mươi
Hồn thơ sao vút cõi xa khơi
Em đi mang cả nguồn thi hứng
Trăng nước hồ quên chuyện đổi dời.
Đường vào tình sử dáng xuân non
Lối cỏ hoa hương đậm chửa mòn
Em đi chốn ấy người thương tiếc
Giữ mãi tình em dạ sắc son.
Kiều nữ âu sầu tràn khoé mi
Thương em mưa tím buồn chia li
Từ đây ai đến hồng hoa nắng
Để anh kết chuỗi vần thơ si.
Ai vọng tình em một kiếp thơ
Sống chưa tròn tuổi mộng xuân chờ
Trần gian thiên định không chung lối
Chờ dệt hương nguyền dưới suối mơ.
Cung đàn trầm bỗng khúc hương ca
Ru giấc hồng tươi ý ngọc ngà
Khói biếc tàn cơn say giấc mộng
Em về ngự trị cõi tinh hoa.
Hương phấn hồng hoa đẹp ngát hồn
Em đi phương ấy gió mưa tuôn
Ai đàn cung oán buồn li biệt
Mưa đổ châu sa sóng lệ nguồn.
Hoài niệm về em anh kết thơ
Mộng xuân như ý ánh trăng mơ
Rực lên khoé mắt niềm yêu dấu
Vào giấc thiên thu trọn kiếp chờ.
Kha Hán Quân