hạ vàng, năm ấy người đi
HẠ VÀNG , NĂM ẤY NGƯỜI ĐI
Hạ vàng, năm ấy người đi
Tiếng ve khóc muộn, reo thi đường chiều
Thương dùm phượng vĩ, trông theo
Tiếng chim thổn thức gieo neo nỗi niềm
Đời ai ôm trọn chung riêng ?
Mối tình xa vắng ngọt mềm đôi môi
Gót sen lặng lẽ bên đời
Dấu hài mềm mại ru hời tháng năm
Hạ vàng, năm ấy xa xăm
Sông thơ cá lội biệt tăm đâu tìm ?
Hàng cây trở gió thôi miên
Tự nhiên, đánh mất ngoan hiền, mắt anh ?
" Giậu leo bìm đổ" hong hanh
Nhánh cây nghiêng nắng lá cành rung rinh
Ghét thương mấy kẻ vô tình ?
Hẹp hòi, ích kỉ nghĩ mình, bỏ ta
Hạ vàng , mỏi gối phong ba
Ngủ vùi trang sách lệ sa nghìn dòng
Tơ lòng thòng, tơ lòng thòng ...
Đoạn đành gỡ rối long đong tuổi đời
Kìa em , tình chảy muôn nơi
Đừng châm lửa đốt đất trời tro than !
Kìa em , vun vén mộng vàng
Bức tranh nhân thế ngổn ngang bốn mùa
Ngày 15/4/2024
Thiên Ân ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 201 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|