ngoảnh mặt tháng năm
NGOẢNH MẶT THÁNG NĂM
Người ta ngoảnh mặt quay đi
Vào mùa phượng cuối, mùa thi xa mờ
Biếng lười lần giở trang thơ
Chiều ngồi độc ẩm, ván cờ đau thương
Mè nheo dán mắt bỏ buông
Đời như vỏ bọc đầu đường đâu đây
Đa tình đau khổ hồn cây
Hàng cây trút lá rụng đầy buồn vui
Người ta dứt áo ngậm ngùi
Mưa nguồn suối lũ chôn vùi giấc mơ
Ôm lòng vụn vỡ, xác xơ
Đây mùa thu chết bến bờ du ca
Tàn đêm nhức nhối thịt da
Lá mầm gian dối mọc ra nhánh hờn
Phanh phui xấu tốt thiệt hơn
Hả hê miệng lưỡi chập chờn khói mây
Người ta xô ngã lâu đài
Một phen hú vía , chia tay lạnh lùng
Lỗ tai muôn tiếng lùng bùng
Đạp câu ân nghĩa, giẫm vùng cỏ non
Chặt rơi quá khứ héo hon
Ném đi mộng đẹp vuông tròn bao năm
Vô hồn sỏi đá lặng câm
Cắt dây định mệnh rối răm đường chiều
Ngày 15/7/2024
Thiên Ân ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 86 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|